Quê bọ tình anh

Anh đưa em về quê bọ tình anh
Tiết tháng tư, trời xanh lồng lộng
Mực vào mùa cho thuyền nan lướt sóng
Biển biếc vui cười, mở rộng vòng tay

Ao ước bấy lâu, giờ được về đây
Hãy tự nhiên đừng thẹn thùng em nhé
Cát vàng mịn níu chân em hôn nhẹ
Sóng dập dìu như lủ trẻ mân mê

Tiếng sình sịch, những sáng sớm chân quê
Từng đoàn thuyền nan quay về cười nói
Những xiểng mực còn thở tươi roi rói
Hàng dổi sẵn sàng, chào hỏi như chim

Em ngẫn ngơ chẳng hiểu cứ lặng im
Rồi được đón nghe (va eng, va ả)
Quê bọ anh tưng bừng, sao thích quá
Nói tiếng chim, em nghe lạ đúng không?

Nhưng hiểu rồi thì ấm tận đáy lòng
Và lưu luyến ngọt như ong mật
Rồi em sẽ yêu những ngư dân chân thật
(Ả về khi mô, mời ở lại vài hôm

Muốn cua có cua, muốn tôm có tôm)
Rồi được đón ngọn gió nồm rười rượi
Khi hoàng hôn ôm tròn làng chài lưới
Đá Nhảy thu hút những lứa đôi

Em giục anh (ta đến đó mau thôi)
Hương biển thì thầm được ngồi tận hưởng
Ngắm đàn trâu lù lù ngang bướng
Hì hà hì hục mò ngọc trai.

Nếu ra đi chắc em vẫn thích hoài
Tiếng vọng bên tai ( va eng va ả
Ả về khi mô) mà sao ấm quá
(Ả đi he ) nghe thấm cả đáy lòng.

Hồ Nôốc

Không có nhận xét nào: