NỖI NHỚ XA QUÊ

Ta yêu quê hương từ thuở trên vành nôi
Đá Bụt Đá Nhảy trong tôi thích lắm
Chứa đựng biết bao mối tình say đắm
Sóng thì thầm ru bãi tắm nồm nam


Bởi kinh tế tôi rời quê đi làm
Lại nhớ về theo theo gian da diết
Dã tràng ơi! Bây giờ mi có biết
Ta thích hoài mi nấu chín cơm sôi


Chiều hoàng hôn đi dạo những lứa đôi
Mi hoảng hốt tháo chui vào miệng hố
Bỏ đôi ta cười thẹn thùng xấu hổ
Cùng biển xanh theo sóng vỗ dạt dào


Nghe vành nôi thổn thức giấc chiêm bao
Hoa hồng công viên, mọc cao vời vợi
Căp đôi nào bến kè sông chờ đợi
Trong hoàng hôn say với tình yêu


Lưng mẹ cồng chống gậy những xế chiều
Nhớ bố tôi theo thủy triều nước nậy
Đẩy thuyền cửa sông sao mà khổ vậy
Suốt cuộc đời biết mấy gian truân


Đông hãy biến mau, trả lại mùa xuân
Cho bố mẹ tôi bớt cơn giá rét
Ghe thuyền ra khơi có tiền tiêu tết
Để cho tôi đỡ lo mệt nơi xứ người


Cho mai đào kết nụ biếc xanh tươi
Dòng sông Lý vỗ tay cười nhộn nhịp
Cho lứa đôi hẹn hò nhau khăng khít
Ngắm Phố Thơ soi bóng bến bờ vui


Hồ Nôốc