Dòng sông và chiếc cầu Gửi mẹ Lý Hòa yêu quý!

Cầu với sông vốn gắn bó từ lâu
Bởi có cầu nên sông không ngăn cách
Cầu nối niềm vui hai bờ Nam - Bắc
Soi sáng mình trên sông nước tháng năm.


Kể từ khi giặc Mỹ leo thang
Bom đủ loại dội xuống dòng sông chảy
Làng xóm hai bờ xót thương cầu gãy
Lấp đá thông đường cho xe kịp sang sông…

Chở đạn cho em lúc hừng đông
Đồi trực chiến rộn tiếng cười trong trẻo
Trời quê ta máy bay thù vẫn réo
Sóng cồn những lượn trên sông!

Anh và em lớn lên giữa xóm làng
Những sáng mùa xuân đứng trên cầu mơ ước
Cầu minh chứng mối tình ta chân chất
Con đò xuôi chở nặng ca dao…

Anh sống xa em những năm chiến trường
Lòng ấm áp mối tình đồng chí
Mang nặng tình em hậu phương chung thủy
Gắn bó muôn đời như cầu bắc trên sông.

Nhịp cầu quê ta giờ đã nối dòng
Khúc hát trẻ khi ngày vừa mới đến
Mặt nước gương trong lồng bóng em trên bến
Ta quý yêu đời qua mỗi khúc sông sâu…


Phan Sĩ Linh

1 nhận xét:

quy nói...

MUNG LUNG


Có những lúc ta phải dằn lòng

Để đời vơi bớt nỗi mung lung

Để giữ chút tình còn sót lại

Chờ ngày mai một thoáng nắng hồng


Đừng trách chi ai ở kiếp trần

Nắng mưa, trong đục khó phân minh

Lý lẽ đúng sai nghe sao loạn

Cứ phân vân rồi tự trách mình.


Nghe nhiều rồi cái giọng ân tình

Lắm lúc thấp thỏm đứng lặng thinh

Những chờ những đợi trong vô vọng

Chắc biến ta thành đá vọng tình.


Lại rồi nông nổi bước chân chinh

Dò dẫm lần tìm về lối cũ

Lối cũ còn đây sao khác lạ

Hình như chẳng phải chốn xưa mình.