Tình yêu đôi lứa P5

Em thương anh từ từ nhất trấn,
Em có dò ai oán giận em không ?
Một mai bóng xế chiều đông,
Bạn về quê bạn, phòng không em lạnh lùng.
Nước dưới sông khi trong, khi đục,
Con người khi nhục, khi vinh,
Đôi ta dấu mái, thu hình,
Bởi lòng thầy với mẹ đoạt nhân tình con đi.
Lòng dặn lòng sông cùng hói cạn,
Bạn dặn bạn đá nát vàng phai,
Trăm năm chớ bỏ ai
Tranh cùn, dui mọt, mèn phai hởi mèn.
Chàng buông vạt áo em ra,
Để em về nuôi thầy với mẹ kẻo hoa em tàn,
Hoa tàn rụng xuống cội tiên,
Con tùng theo phụ mẫu, lở duyên ra rồi.
Muối lâu năm, muối đang còn mặn,
Gừng chín nước gừng vẫn còn cay,
Anh xa em ba, bốn,năm nay,
Khổ như em quá khổ, áo nối tay hãy còn.
Bóng đèn thương ai, bóng đèn mau tắt,
Nước mắt thương ai nước mắt rỏ từ bi,
Lấy khăn vuông điều ơi bạn, lau đi kẻo buồn.
Buồn rầu, buồn rĩ, nghĩ lại buồn riêng,
Hai tay bưng quả đào tiên,
Miệng cười hớn hở, sao cứ sầu riêng một mình
Trèo lên cây chanh, hái một quả chanh,
Bớ người quân tử bia danh,
Chớ thấy chanh chua mà mím miệng,
Thấy con gái lành mà mê.
"Còn nữa"

Không có nhận xét nào: