Ca dao-dân ca"Quan hệ con người trong gia đình và xã hội" P7


Bốn con ngồi bốn chân gường
Mẹ ơi mẹ hỡi mẹ thương con nào?
Mẹ thương con bé mẹ thay
Thương thì thương vậy chẳng tầy trưởng nam.
Trưởng nam nào có gì đâu?
Một trăm cái giỗ đổ đầu trưởng nam.
Gái có con như bồ hòn có rể,
Gái không con như bèo hố trôi sông.
Chiều chiều ngó ngược, ngó xuôi
Ngó không thấy mẹ bùi ngùi nhớ thương.
Nuôi cho con được vuông tròn
Mẹ thấy dầu dãi xương mòn gối công.
Làm trai nết đủ trăm đường
Trước tiên điều hiếu đạo thường xưa nay
Công cha đức mẹ cao dày
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ,
Nuôi con khó nhọc đến giờ,
Trưởng thành con phải biết thờ hai thân.
Thức khuya dậy sớm chuyên cần,
Quạt nồng ấm lạnh giữ phần đạo con.
Trứng rồng lại nở ra rồng
Hạt thông lại nở cây thông rườm rà
Có cha sinh mới ra ta,
Làm nên thời bở mẹ cha vun trồng.
Nuôi con mới biết sự tình
Thầm thương cha mẹ, nuôi mình khi xưa.
Thuyền không bánh lái thuyền quày
Con không cha mẹ ai bày cho nên?
Giò đưa cây cửu lý hương
Xa cha, xa mẹ thất thường bữa ăn
Sầu riêng cơm chẳng muốn ăn
Đả bưng lấy bát lại dằn xuống mâm.
Rượu ngon vì bởi men nồng
Vợ mà biết ở ách chồng phải theo.

Không có nhận xét nào: