Ca dao-dân ca"Quan hệ con người trong gia đình và xã hội" P6


Sự đời nước mắt soi gương
Càng yêu nhau lắm càng thương nhớ nhiều.
Sự đời nghĩ cũng nực cười
Một con cá lội mấy người buông câu.
Người khôn ăn miếng thịt gà
Tuy rằng ăn ít nhưng mà ngon lâu
Người dại ăn trái bồ nâu
Ăn nói bỉnh bầu chẳng biết mùi thơm.
Thuyền đưa bè sậy cũng đua
Thấy rau muống vượt, rau dừa vượt theo.
Màn treo, chiếu rách củng treo
Hương xông nghi ngút, củi rều cũng xông.
Thà rằng ăn nửa trái hồng
Còn hơn ăn cả chùm sung chát lè.
Khôn ngoan ba chốn bốn bề
Đừng cho ai lấn chớ hề lấn ai.
Thà rằng ăn bát cơm rau
Còn hơn cá thịt nói nhau nặng lời.
Thức lâu mới biết đêm dài
ở lâu mới biết con người có nhân.
Làm trai đi biển đi sông
Vào đâu gặp bãi cát nông mà buồn.
Ai ơi! Gương bể khó hàn
Chỉ dứt khó nối, người ngoan khó tìm.
Hạt tiêu nó bé nó cay
Đồng tiền nó bé nó hay cửa quyền.
Ai mà phụ nghĩa quên công
Thì đeo trăm cánh hoa hồng chẳng thơm.
Ai ơi cứ ở cho lành
Tu nhân tích đức để dành về sau.
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Ăn quả nhớ kẻ cho dây mà trồng.
Anh em chín họ mười đời
Hai người cũng có, chẳng rời nhau ra
Chị em cùng khúc ruột rà
kẻ giàu người khó họ xa tám đời.
Những người đói rách tả tơi
Ruột lòng đùm bọc những người sa cơ.
Cùng thì con mẹ, con cha
Cành cao vun xới, cành xa bỏ liều
Cũng là con mẹ con cha
Con thì chín rưởi, con ba mươi đồng.
Cơm cha áo mẹ ăn chơi
Bưng bát cơm người, đổ bát mồ hôi.
Mẹ ơi đừng đánh con đau
Con đi ngát đọt, hái rau mẹ nhờ.

Không có nhận xét nào: