Ca dao-dân ca"Quan hệ con người trong gia đình và xã hội" P4

Đi mô mà bỏ mẹ già
Gối nghiêng ai sửa, chén nước trà ai bưng.
Thiếp vì chàng mới lênh đênh nơi biên ải
Chàng vì thiếp mới lổi đạo tâm cam
Em đây thủ tiết buồng lan
Dẫu hồn về chín suối hãy còn mang trượng chồng.
Đã lâu mới gặp bạn quen
Cũng bằng nấu cháo đổ đen xanh lòng.
Đã sanh làm phận nữ nhân
Nữ sanh ngoại tộc bỏ phần mẹ cha.
Đã sinh là kiếp đàn ông
Đèo cao núi thẳm, sông cùng quản chi.

Đã thề phải giữ lời thề
Đừng như con khách tứ bề hót vang.
Đãi bôi kia hỡi đãi bôi
Có một đấu tấm đãi mười khúc sông.
Đàn ai khéo gảy tính tinh
Một con cá nước lặn ghềnh nó nghe
Con cá nó lội so le
Một đàn con cá lớn nó đè cá con
Con cá nó vượt ngủ môn
Con chim nó ngậm mồi về tổ
Nó mớm con trên ngành
Ai tin tức thăm oanh.
Đàn bà cũng là đàn bà
Chồng bảo mua gà đi mua cuốc con.
Đàn bà như chỉ tìm kim
Trăm năm rồi cũng đi tìm đàn ông
Đàn bà như cánh hoa tươi
Nở ra chỉ được một thời mà thôi
Đàn đâu mà gải tai trâu
Đạn đâu bắn sẻ, gươm đâu chém ruồi.
Công danh hai chử lờ mờ
Lấy gì khuya sớm phụng thờ tổ tiên.
Người ngu chẳng biết xã giao
Những người lịch sự thì nào ai chê.
Ngại vì một nỗi xa đường
Bác mẹ chưa biết, họ hàng chưa hay
Ai có lòng thương chờ đợi ít ngày
Được phép cha mẹ, anh hãy vãng lai
Trước sau sao vậy không sai.
Cha sinh con nên hình nên dạng
Mẹ dưởng con chín tháng mười ngày
Ăn đắng nuốt cay cho con dòng sữa ngọt
Mem cơm, trún nước, bồng bế thương yêu
Mẹ nuôi con mỏi mòn thân thể
Bao lo toan vất vả tháng ngày
Đòn gánh bè vai, mẹ chạy làng sang chợ
Bước sấp, bước ngã, bóng mẹ siêu siêu
Cha nuôi con, chân mòn tay bỏng
Ngày qua ngày vào lọng ra khơi
Sóng gió chơi vơi, cha buông câu thả lưới
Những chiều gió thổi, mẹ ngóng chờ cha
Đêm năm canh mẹ nằm không ngủ
Lắng tai nghe hơi thở của con
Lòng dạ không yên sợ con mình giật thột
Tay xoa, tay quạt, miệng hát à ơi…
Những đêm đông canh trường giá lạnh
Mẹ ôm con canh cánh vào lòng
Con đái ướt lưng, mẹ nghiêng mình đổi chổ
Chổ ướt mẹ nằm, chổ ráo phần con
Con biếng ăn, mẹ dỗ dành ngon ngọt
Sợ con đau, cha vội thuốc thang
Lòng mẹ ngổn ngang khi con mình đau ốm
Vất vả thiếu thốn, giật gấu đè vai
Con còn thơ, mẹ lo ăn, lo mặc
Con lớn lên rồi, mẹ lo học lo hành
Sự nghiệp công danh, dành cho con tất cả
Khó khăn nghiệt ngã, củng chẳng quản vì con
Như chim non ra ràng khôn lớn
Dạy cho con buôn bán biển vời
Sánh kịp với người, mong con mình no đủ
Cha mẹ yếu, đở bớt âu lo
Khi thành thân cha mẹ lại tính
Việc lứa đôi thành thất thành gia
Hỏi vợ hỏi chồng mong con mình ấm cúng
Sinh nòi đẻ giống, nối dõi nhờ con
Kể sao hết công lao cha mẹ
Biết lấy gì sánh nghĩa mẹ công cha
Nhớ lấy đạo nhà các con ghi nhớ
Đồn rằng anh đã học cao
Hỏi chị dâu rớt giếng anh nắm chổ nào kéo lên
Chị dâu mà rớt xuống giếng ?
Anh tìm miếng để cứu chị lên
Nắm đầu thì khổ nắm cổ thì không nên
Nắm chân tay thì lổi niềm huynh đệ
Vậy thì anh cứ van làng là hơn.
Ai ơi chớ vội cười nhau
Cây nào mà chẳng có sâu vào cành.
Chỉ đâu mà buộc ngang trời
Tay đâu mà bịt miệng người thế gian.
Đã chơi, chơi chốn mỹ miều
Trăm gươm kề cổ cũng liều mà chơi.

Không có nhận xét nào: