Chuyện thật như bịa

Hôm ấy tôi trực đêm, một anh HL (Quốc lộ IA) trong tạng thái say chân nam đá chân bắc đến để thăm bà chị dâu sinh. Anh đến hỏi tôi - Chị dâu tui ô rồi. Tôi bảo - chị ấy chưa đến ngày sinh nên đã về.
Anh ta loạng quạng đi ra thì gặp chị L ở Ngoại Hòa đang nuôi con ốm cũng từ phòng bệnh đi ra, HL nắm lấy tay chị L hỏi thăm ân cần vồn vã như chị em lâu ngày mới gặp lại, chị L cảm thấy HL say quá rồi nên nói - Thôi để chị về lấy cháo cho cháu ăn. Anh ta hỏi dồn - Cháu đau à, đau lâu chưa...Chị L thấy HL buông tay nên chuồn luôn không trả lời.
Tôi nhìn ra thấy anh ta lên xe máy chạy đi, trong bụng bảo kiểu này là yên rồi. Sau 20 phút lại thấy anh HL chạy xe máy vào trên tay cầm một lóc sữa , dựng xe đi thẳng vào buồng bệnh. Trong phòng bệnh đang có 2 người một cháu con chị L ở phòng ngoài còn 1 cháu trên H đang sốt cao lên cơn rét run trùn kín hết người. Anh HL đến bên cháu H lấy tay xoa đầu miệng lô bô - Tội hè, cháu tội hè...chú có quà cho cháu đây. Vì cháu H đang sốt cao, rét run lại trùm chăn chẳng biết ai đến thăm mình nên cứ nằm yên, còn anh HL thì miệng cứ mãi nói - Tội hè, cha mi cứ lao căn lỗ cốt cho lắm, đau chỗ mô đê chú bóp cho nì...Cháu con chị L nằm gường ngoài thì cười không ra tiếng, còn tôi thì cười chảy cả nước mắt. Cũng may sau đó chị L đi ra và lúc đó anh HL mới biết là đi thăm nhầm người.

Không có nhận xét nào: