Nhớ Làng Miềng

Nghe hai tiếng “làng miềng” “dăng xướng dứa”
Bởi lâu rồi phải sống tha phương
Cuộc sống con còn bề bộn trăm đường
Nên chưa được về quê hương yêu dấu

Nhớ Lý Hòa qua tháng năm thơ ấu
Tuổi học trò nung nấu bao ước mơ
Nhớ những lúc ngốc nghếch đến dại khờ
Để đến bây giờ vẫn còn nuối tiếc


Quê hương là gì giờ đây con mới biết
Em gái thẹn thùng duyên dáng đêm trăng
Nỏ phấn son má vẫn cứ ửng hồng
Nỏ dạ thưa nhưng lòng tràn nhân ái

Một tiếng thở dài của một nhà ai đó
Cũng như làn gió rét đêm đông
Cả va làng cùng cảnh ngộ tương đồng
Chia sẻ nhau chút nỗi lòng ấm áp

Giờ phải sống tận bên Anh bên Pháp
Suốt ngày nghe “yes” “yes” “no” “no”
Nỏ biết được cho đến khi mô
Được về quê nghe “mô tê dăng dứa”

Ôi Tha phương cứ ngày ba bữa
Fast foot với bơ sữa chán thấy mồ
Thèm tô canh mực nấu với cà chua
Mắm ruốc cá khô cơm lùa tám bát

Đêm đêm buồn nằm nghe câu hát
Nhớ “Về thăm Hải Trạch quê mình”
Cổ kính linh thiêng ấm áp mái đình
Chùa xây sắp xong nghĩa tình sâu nặng

Hình bóng kẻ mạ hắt hiu trong nắng
Vén mây trời đằng đẵng ngống tin con
Chuyến biển bọ về cá mực thiệt ngon
Bọ mạ thẩn thờ nhớ thương con da diết

Phương trời xa bọ mạ ơi có biết
Nhớ làng miềng tha thiết đến cháy lòng
Con gắng nguyện làm việc cho xong
Về cưới vợ làng cho mạ bồng cháu nhé.


Nguyên Ngọc

1 nhận xét:

hienluong nói...

T don't known. Why don't you write vietnamese that you can undestends this bog. if you can write vietnamese let you write for everybody too understends. ( Có lẽ có lỗi mong thông cảm )