ĐỜI THƠ

lý hòa
Ta tự tặng cho ta những giấc mơ
Những ấp ủ mong chờ từ thuở bé
Chẳng phải Thu gió ngoài kia rất khẽ
Động nhẹ nhàng khiến lá chao nghiêng

Ta ngẩn người trong một phút thiêng liêng
Chợt nhận ra một niềm riêng khó ngỏ
Cảm xúc dạt dào gởi vào trang giấy nhỏ
Bỗng kết thành hoa theo gió tung bay
Ôi cuộc đời những bề bộn đổi thay
Ngó quanh ta bao mảnh đời cơ nhỡ
Còn những đây chuyện buồn vui trắc trở
Cho lòng mình thấy lạc lõng bơ vơ
Vậy phải chăng ta cần những vần thơ
Để xua đi vu vơ trong đầu ta lặng lẽ
Chưa khi nào là chính mình mạnh mẽ
Như thả hồn lại thấy trẻ trong thơ .!

Nhật nguyễn

Không có nhận xét nào: