CÂU MỰC

Nam lò ra hây hẩy
Cha con ra đẩy bơ 
Mùa mực đến ven bờ
Cả làng bơ như hội
Hoàng hôn chưa tắt vội
Đã có anh bắt mực 
Cha con cùng hối thúc
Nhanh tay chèo tới nơi
Mau một chút con ơi
Họ ăn ngời rồi đó
Bỏ neo đi đỏ đèn. 
Chặp nước đen ròng chảy
Thả mồi rướng nhấp tay
Bơ hơi khẽ lung lay
Sóng bay bay gợn tí
Tiếng măng sông phì phò
Sau lái Ba mải lo
Rợ câu mơn bỏ xuống
Rồi đàng hoàng hút thuốc
Bên tay sẵn cây vợt
Từ xa con chợt thấy
Chú mực đỏ hây hây
Ngoài bóng tối xoè vây
Thả trôi đâu đi tới
Ba giật mình bối rối
Móc nhanh ngay con mồi
Rợ câu phỏng đây rồi
Chết tươi ngay chú mực
Con mai chừ ấm ức
Bỗng nặng tức đôi tay
Cần lay lên lay xuống
Cố cuốn từ từng trọc
Ba ngồi sau hằn học
Cho khéo gặp cá Nóc
Nó cắm mất rường câu
Sao giặng lâu chưa gặp. 

Rồi từ từ Ba nhấc. 

Dây câu mắc mấy mồi. 

-Nặng tay Ba nữa rồi.
Họ ăn đó con ơi 

Hai cha con cùng cười
Bốn ánh mắt rạng ngời
Lòng khấn nguyện cầu trời
Cho cha con gặp bữa
Con quấn thêm chút nữa
Cứ thấy cần thùn thụt
Rồi từ từ từng chút 

Nghe tiếng "Suỵt" trong bơ
Sau lái Ba chẳng thua
Nhẹ nhàng lùa dưới nước
Rồi nhanh tay khoá vợt
Sóng từng đợt nhấp nhô
Chẳng mấy chốc trong bơ
Những chú mực nằm thở
Dưới ánh đèn rạng rỡ
Nhấp nhánh ngỡ trời sao
Ôi đẹp lắm biết bao
Mùa Nam về lao xao
Mực lũ lượt vào bờ
Cha con đi câu bơ !


Nhật Tiềm

Liên hệ với Admin QRCode

Không có nhận xét nào: