Hoài niệm

Em hãy làm một ngôi sao Mai
Để sáng sớm, em vẫn hoài niềm nở
Em đừng làm sao Hôm mà anh sợ
Cứ khóc thầm, tìm bóng núi trốn đi

Em đừng làm biển động giận, làm chi
Để thuyền anh luôn luôn thì trốn gió
Em nếu làm một cô Hằng sáng tỏ
Để cho anh gắn bó suốt cuộc đời

Tình đôi ta từ độ ấy em ơi !
Chẳng sâu thêm cũng chẳng rời nhạt bớt
Anh ước ao trong giấc mơ bất chợt
Ta đến với nhau, tận hưởng ngọt ngào

Anh vẫn hoài thổn thức trong chiêm bao
Muốn đến gần, còn em sao lơ đãng
Phí thời gian, dạt trôi theo năm tháng
Vì giận hờn mà thua thiệt phải không

Rồi đến lúc gặp những trận giá đông
Em sẽ thấy nỗi đắng lòng, thiếu thốn
Về với nhau bù đắp bao thương tổn
Nhưng vết hờn gai cấn, lẫn khó phai

Giá như ngày ấy em làm sao Mai
Thì ta được những năm dài tháng rộng
Dẫu bây giờ có bù đắp khoảng tróng
Vẫn thấy rằng thua kém bạn bè thôi.

        Hồ Nôốc

Không có nhận xét nào: