Thương mái tóc thầy

    
  Nhớ về người thầy đã chia xa
                              Nguyễn Văn Thoan

   Thầy em tóc ngã màu sương
Mà sao vẫn cứ đến trường thầy ơi ! 
  Văn chương nào vướng bụi đường
Phấn  vương sợi bạc - sợi thương đong đầy.

   Thương ôi ! Sương giáng vương thầy
Thương trang giáo án vẫn đây tình đời
   Cao xanh tím cả trời mây
Cầu kiều nối bến đong đầy nhớ thương.
   Ước gì em - những giọt sương
Cuốn  theo chiều gió đừng vương tóc thầy.






     25.10.2014        
Võ Thị Liên

Không có nhận xét nào: