Em đi làm cô giáo

Em đã đi khắp nẽo đường xa
Vẫn thiếu nghỉ suy chưa thể nào hiểu hết
Buồn vui hờn dỗi cốt ở ta
Em về  đây trong dòng người tấp nập
Lo toan bận rộn trăm bề
Kẻ muốn nhanh sớm đi về
Ai chậm chạp mấy giờ lên lớp
Loáng thoáng qua ngày ai có biết
Trăn trở suy tư với bao hồn trẻ
Giáo án khuya về da diết nhớ ngày mai
Cây bút trong tay em thức suốt đêm dài
Con ngủ chưa yên mơ màng gọi mẹ
Ơi con yêu một thời thơ bé
Có hiểu lòng của mẹ hôm nay
Bố đã xa rồi ba mươi mốt năm nay
Nhìn phương Nam sao trời muốn đến
Dẫu ngàn lần đâu hiểu nổi lòng em
Em trở về với nghề ươm hoa
Giữa cơn lốc dữ dằn lắm chuyện
Ai thiệt hơn đo đếm từng ngày
Trong mắt em thương cảm lắm thay
Để có niềm tin vượt lên tất cả
Mấy ai hiểu cuộc đời tôi đó
Sau nét yêu kiều nếp nghĩ sâu xa
Em trở về với nghề ươm hoa
Dẫu thiệt hơn âu cũng là dể hiểu
Côt ở trong ta đích thực một con đường
Một con đường ngan ngát sắc hương

                                             Cao Thị Châu


In ra