QUÊ HƯƠNG THỜI KHÓI LỬA

Tôi trở về chốn sơ tán ngày thơ
Nạp Nương bây giờ chỉ còn sỏi đá
Cây dại lưa thưa không nhà không cửa

Lũ bạn ấu thơ phiêu bạt đâu rồi.
Nhớ một thời gian khổ trên quê tôi
Giặc Mỹ phá cầu, Lý Hòa tan nát
Mẹ dắt tay con, bà bồng bế cháu

Lên Phú Trạch tránh bom đạn quân thù
Nạp Nương, Khai Hoang, Xóm Cồn, Xóm Đá
Những địa danh quen thuộc một thời
Người làng biển sống trên vùng hoang hóa

Theo Đảng chỉ đường sỏi đá biến thành cơm
Lũ trẻ chúng tôi có một thời đạn bom
Mang trong lòng ước mơ cháy bỏng
Mau lớn khôn để thành anh giải phóng

Vào miền nam đánh giặc giữ quê hương
Chúng tôi lớn lên phiêu bạt trăm đường
Vẫn giữ trọn tình thương thời thơ ấu
Cũng có đứa được vào nam chiến đấu
Giải phóng miền nam không thấy trở về

Bom đạn hết rồi trở lại quê hương
Làng biển Lý Hòa như bãi chiến trường
Chiếc cầu thân yêu giờ đâu còn nữa
Đình, Chùa linh thiêng bom Mỹ phá tan rồi

Nhà cửa xác xơ, trơ bức tường loang lỗ
Vết đạn, hố bom cày xới bao phen
Bao đau thương mất mát vẫn còn nguyên
Người làng biển tưởng chừng gục ngã

Nén nổi đau thương mất mát vào lòng
Người Lý Hòa lại vùng lên xây dựng
Như đoàn quân tiên phong thời đổi mới
Để Lý Hòa thành phố biển hôm nay./.


NT 4/2010 Nguyễn Ngọc




Không có nhận xét nào: