ĐỒNG LÀNG

Vắt qua cánh đồng làng là nỗi nhớ không tên
Theo những đàn trâu chiều về lững thững
Buổi cơm chiều mẹ về trong chạng vạng
Ngọn đèn dầu leo lét gió mùa đông.
Khói lam chiều cao vút giữa thinh không
Con chiền chiện đu mình đôi dây điện
Cánh đồng làng bây giờ xa lắm...
Vợi nhớ, vợi chờ không về được tuổi thơ...

Trên lưng trâu và tắm mát trong mưa
Cánh diều chao nghiêng trong giấc ngủ
Cô bé nhà bên... mối tình thuở nhỏ
Đã xa rồi kỷ niệm lớn khôn thêm
Cánh đồng làng em còn nhớ không em?
Anh chẳng thể nào quên thời chăn trâu cắt cỏ
Ấp ủ ước mơ nâng niu từ nơi đó
Cánh đồng làng tha thiết mãi trong anh...
Cánh đồng làng bốn mùa ngát ngàn xanh
Chỉ có mối tình đầu ta... chia xa mãi mãi
Kỷ niệm ấu thơ nâng hồn ta lớn dậy
Hãy trở về làng theo trăng khuyết nghe em!
Đôi lứa sau này không biết những mùa trăng
Họ mến thương nhau rủ nhau về khách sạn(!)
Chẳng biết mùi đất mùi bùn như đôi mình... năm tháng...
Bên cánh đồng làng mờ ảo dưới đêm trăng...
Vắt qua lòng anh man mác nỗi buồn
Nỗi nhớ thương em... mong ngày ta trở lại
Nỗi mong chờ càng thêm xa ngái...
Cánh đồng làng vẫn đợi bước chân qua.
Tác giả: Đinh Minh Thành
Tuổi:45
Nghề Nghiệp: Kế Toán trường học tại Tân Trạch
Quê:Tuyên Hóa

Không có nhận xét nào: