-Ối giời ơi! Bố để cục xương ruồi bâu kiến đậu rồi! Bố ăn đi chứ, sao chỉ ăn cháo, xương con hầm mềm như bún mà !
EM ÁC LẮM
Hai vợ chồng anh chị lấy nhau cũng đã gần 8 năm, vợ chồng sức khỏe tốt, công việc làm ổn định, kinh tế không thua kém một ai... có nhà, có xe. Nhưng mãi vẫn không có con, chị buồn lắm. Nhất là anh, anh là con trai duy nhất trong nhà. Sau anh, hai đứa em gái đã có gia đình, đứa nào cũng có hai đứa con rồi. Mỗi lần hai vợ chồng về quê, ba mẹ anh cứ nói:
CHẲNG CÓ GÌ LÀ MIỄN PHÍ ĐÂU CON
Chẳng có gì là miễn phí đâu con
Đến cả bữa cơm mẹ cha cũng thế
Kiếm đồng tiền chưa bao giờ là dễ
Phải đổ mồ hôi nước mắt từng ngày
VỢ KHÔNG PHẢI NGƯỜI THÂN…
Ông bố giám đốc nhắn con trai trước ngày cưới: "Vợ không phải người thân. Con có thể la bố mẹ, nhưng với vợ thì không vì đây là mối quan hệ được xây dựng trên tình yêu không cùng huyết thống", người cha nói.
DÌ KẾ !
Cha lấy dì ấy chỉ hơn chị mười tuổi. Mẹ mất sớm, ông nuôi chị đến khi chị lập gia đình, chẳng hiểu thế nào "già chẳng trót đời" ông lại đi thêm bước nữa với người phụ nữ, không nhanh nhẹn mà ngẩn ngơ, nhưng vẫn có thể đảm đương công việc đồng áng cho cha chị.
Hùng là đứa em cùng cha khác mẹ với chị, nó đẻ cùng năm với thằng thứ hai, con của chị, lúc nó đẻ ra còi cọc vì thiếu dinh dưỡng.
DẠY VỢ...
Ngồi xuống đây anh nói vợ nghe.
Đừng cãi nữa để mình mang thêm tội.
Sống ở đời phải biết đâu nguồn cội.
Kính ông bà là để đức cho con.
Người khai khoa làng khoa bảng Lý Hòa
QBĐT) - Dòng tộc họ Hồ làng Lý Hòa đã sinh ra ông Hồ Công Thăng (Hồ Văn Thăng), người có công lớn trong việc mở mang dân trí, đào tạo nhân tài cho các thế hệ con em làng biển Lý Hòa nói riêng, đất nước nói chung. Ông Thăng (1792-1868) là con cụ Hồ Công Quế, làng Lý Hòa, nay là xã Hải Phú, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình.
THƯ GỬI NÀNG DÂU
Số phận gắn mẹ con mình với nhau
Từ một nơi xa, con về gần bên mẹ
Ngọt bùi cùng chia, đắng cay cùng sẻ
Khi cả hai “phải lòng” một gã đàn ông.
CHUYỆN THẰNG SANG .
Sang sinh ra ngay ngày 30/4 năm 1975. Ngày đó cô Út của nó cũng về nhà sau bao năm đi bụi. Ông nội của nó thương nó bao nhiêu thì ghét cô Út nó bằng chừng đó. Ông nội nó cương quyết không cho đứa con gái hư dám bỏ nhà đi bụi làm gái bán Bar cho mấy thằng Mẽo ôm ấp khác gì mấy đứa bán phấn buôn hương được đặt chân vô nhà.
NHÀ MẸ
- Con ơi! Mẹ muốn về nhà. Vừa bước vào căn phòng trong viện dưỡng lão, bà nắm tay người con trai và kéo ngược ra cửa.
- Ở đây có nhiều bạn cho mẹ nói chuyện, có người nấu cơm cho mẹ ăn và có y tá chăm sóc tốt hơn ở nhà mẹ à. Con trai đáp nhỏ nhẹ