Nay đã gặp em dạ bồi hồi
Nhớ thưở hồi xưa thời đi học
Em đã ra đi bỡi lẽ đời
Âm thầm lặng lẽ chẳng đòn roi
Mà sao cành lá rơi lả tả
Mà nhụy tàn phai não nề ôi !
Em đã ra đi để cho ai
Mòn mỏi tìm em khắp mọi nơi
Thấp thoáng ảnh hình em trăm mảnh
Mờ mịt hồn em giữa bụi đời
Đời đã quên em đời nhớ em
Bèo tan bèo hợp lẽ tự nhiên
Vàng thau âu cũng qua thử lửa
Hợp phố châu về lại vui thêm
Em vẫn là em của vườn hoa
Góp sắc chung hương để mặn mà
Hoa đẹp,Ôi ! công người vun xới
Bao tháng ngày dải nắng dầm mưa
Em vẫn là em của cuộc đời
Làm cho non nước mãi xanh tươi
Làm cho nhân nghĩa con người rộng
Làm cho nhân ái nặng lứa đôi
Em trỡ về đây lúc thu sang
Anh nhặt hoa rơi chẵng bẻ bàng
Nâng niu anh ướp vào trang sách
Để giữ hình em chắt lấy hương
Em trở về đây hãy cùng anh
Trăm năm duyên nợ với thi văn
Vườn xưa lối mới nay thêm tỏ
Chén rượu chờ trăng thật hữu tình
7-1988
Cẩn Ly